Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Mùa xuân nhớ anh.

Phải mất hơn ba tuần tôi mới bắt đầu quen lại giấc ngủ bên nầy. Chả bù cho những ngày trước tầm 3 giờ chiều tôi đã díp mắt lại, đánh một giấc thật dài thật sâu đến 10 giờ đêm. Khi cả khu phố chìm trong giấc ngủ tôi lọ mọ thức, bật ti vi xem, hết nằm lại ngồi..cứ vậy... chán rồi lục tủ lạnh tìm đồ ăn. Ăn đêm...và sau hơn 3 tuần tôi đã tăng 2kg ....huhuhu..!
Khi mà giấc ngủ đã điều chỉnh được rồi, tôi đã có một buổi sáng thức sớm từ 6h sáng. Bước ra sân hít sâu một hơi, thở ra nhè nhẹ cái không khí vương vấn mùi khói xe :). Vươn vai đá tay đá chân khởi động cho một ngày mới. Nhìn lên cây mai tứ quý qua một mùa mưa cành lá xanh tươi, giờ đã vươn cao hơn cánh cổng sắt rồi, làm sao đây? bởi Đại tá chồng đang ở Mỹ rồi, vậy ai leo lên cưa cành cây mai đây nhỉ?
Hôm qua một người bạn đến đón đi chơi. Trong lúc chờ... nhìn thấy cây mai bạn nhắc rằm nhớ lặc lá mai nghen.
Mấy ngày nay ra vào nhìn cây mai cành lá xum xuê, nghỉ tới lặt lá mai bổng dưng thấy nhớ... nhớ ĐT chồng quá chừng. Hình ảnh anh nhặt lá mai hiện ra trong tôi....
Năm nào nếu ngày rằm rơi vào cuối tuần, người lặt lá mai là anh. Nếu vào ngày thứ thì anh cho lính về nhà lặt hộ. Vào ngày lặt mai anh thức sớm hơn mọi hôm. Lo cho anh ăn sáng xong, anh ra quán nước gần nhà uống cafe với mấy ông bạn hàng xóm, đọc vài tờ báo buổi sáng bàn vài tin tức thời sự nước trong nước ngoài. Còn tôi xách giỏ đi chợ cho ngày chủ nhật. Ngày chủ nhật nào tôi cũng đều nấu cho anh món cháo sò huyết mà anh rất thích. Nhắc đến cháo sò huyết tôi thầm cảm ơn một người bạn, bạn chỉ cách tôi món nầy bồi dưởng ĐT của tôi đó! Với hai tô cháo nấu bằng nước cốt của 3kg xương ống, cùng với 1,5 kg sò huyết. Sò huyết phải ngâm nước lâu lâu để ra hết cát trong miệng con sò. Xong rồi tách lấy sò ra, khâu tách vỏ rất khó vì cần lấy con sò tươi nguyên còn máu, nên phải nhờ đến tay anh làm dùm. Tô cháo thơm ngon nhờ cốt xương đậm đặc cùng với con sò vừa chín tới. Để gừng sắt sợi, đầu hành, ngò thơm xịt xí tiêu mang ra ăn trời ơi....bổ tùm lum hihihi!

Trở lại chuyên lặt mai. Tối qua anh phone về dặn " Cây mai nhà mình, em đừng lặt nhé! để anh nhờ lính đến lặt cho em". Tôi cười ...đúng là thần giao cách cảm. Mấy ngày nay cũng đang tính sao mình không thử lặt mai? làm thử xem có "nổi" không, nhìn cây mai nhỏ nhưng lá thì rất nhiều. Nhiều như vậy cho nên anh mới thức sớm hơn, ăn và cafe sớm rồi bắt tay vào lặt mai. Công việc lặt mai nhẹ nhàng không cần dùng sức, chỉ mất thời gian và đứng mỏi chân mà thôi.Trước khi lặt mai anh sẻ cưa bỏ đi những cành nào vươt cao hơn cánh cửa cổng. Bắt đầu từ dưới thấp, đứng trên ghế đẩu cho những cành cao. Nhặt hết phía trong rồi ra phía ngoài ... Anh thức sớm lặt mai vì chút nữa đây nắng lên cao, thì cũng là lúc anh lặt gần hết lá, nhìn anh trán lấm tấm mồ hôi bước xuống bước lên ghế mỗi khi dời chổ. Và anh gọi " em... cho anh xin miếng nước" hai lần cho một buổi lặt mai. Khi ánh nắng 11 giờ chiếu nghiêng vào nhà thì lúc đó anh đã xong phần lá mai.

Anh lui cui quét lá sân trong, sân ngoài gom lại một chổ, và "em ơi, cho anh túi đựng rác ". Dồn vào đầy một túi lá, bẻ gảy những cành mai cho vào túi, xong rồi anh quay ra mấy chậu kiểng khác, tỉa bớt những lá già bỏ đi, cột lại cành trúc nghiêng ngả cho thẳng đứng, xới lại cây dừa kiểng. Và cuối cùng là cây đại tướng quân to đùng đùng. Cây đại tướng quân được người ta cho lúc còn nhỏ xiu xíu, bây giờ to lớn bum xum lá và lại ra hoa nữa chứ. Thế là kết thúc một buổi sáng lặt mai. Trước hiên nhà sáng sủa hẳn ra nhờ cây mai lúc nầy đã trụi lá, tôi vô cùng thích. Trong khi anh tắm táp là lúc tôi làm nóng nồi cháo cho sò vào... tôi canh làm sao khi anh xong rồi thì tô cháo cũng xong để sẳn trên bàn thơm lừng và không quá nóng.

Lần đầu tiên tôi và ĐT không cùng nhau đón năm mới. Lần đầu bị ở vn một mình. Chẳng biết có cần phải trang hoàng nhà cửa đón tết như khi có anh hay không. Làm sao đây? vì mọi thứ do một tay anh lo. Đêm qua ngủ một giấc thật ngon....ngon đến độ ai có khiêng mình vứt ra đường cũng không hay biết nữa đó. Giật mình tỉnh giấc thấy lạnh quá, mò tìm cái chăn đắp nhanh lên người. Đêm qua quên tăng nhiệt độ máy điều hòa, chính cái lạnh nầy làm tôi nhớ ĐT vô cùng. Giờ nầy bên ấy đang rất là lạnh, sợ anh ỷ y ra ngoài mặt không đủ ấm rồi sẻ cảm lạnh. Đồng hồ chim cút cu, com chim đã bay ra gáy bốn tiếng rỏ to....Ngoài đường có tiếng chổi soạt sẹt của dì hai bán quán cà phê. Tiếng xe đẩy cót két ngỏ sau nhà của chị bán thuốc lá dọn hàng. Ngủ lại không được thôi thì bật tivi xem vậy, đài VTV4 ca sỉ Quang Linh hát bài Ca dao em và tôi. Một bài hát mà ĐT ưa hát mỗi lần karaoke . Còn tôi rất thích lời của bài hát ở đoạn ".....Cùng em khoác chiếc áo tơi ra đồng....Dù trời đổ nắng chang chang vẫn tỏa...Để nghĩa tình đừng nhạt đừng phai....Thương nhau rồi đừng cởi áo cho ai..." nhớ quá ĐT chồng ơi :(


Đã bốn tuần xa người thân, vui cũng đã vui, rong chơi cũng đã thỏa mãn. Những lúc tỉnh lặng của buổi sớm mai, sự vắng vẻ im ắng của khu phố về đêm. Là lúc tôi nhớ ĐT chồng với cái mùi khét nắng ... thèm hôn lên bầu má thơm thơm của cháu ngoại....nhớ cái lạnh thở ra khói của mùa đông.
Quang linh vẫn còn hát..........cắt nữa vầng trăng cắt nữa vầng trăng tôi làm con đò nhỏ...chặt đôi câu thơ, bẻ đôi câu thơ tôi làm mái chèo lướt sóng...đưa tôi về đưa tôi về với người tôi yêu...
Mùa xuân nầy nhớ anh.



*******


Hai ông cháu vui thế !Photobucket

Cháu gái xinh đẹp của ông ngoại.

Photobucket

Cháu út ít thương yêu của bà ngoại.

Photobucket

Alexa trông thùy mỵ làm sao.
Photobucket

Ethan nói gì đó?

Photobucket



Photobucket

Bà ngoại ở vn
Photobucket