Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

Ngày cuối năm.



Đêm 29 tết nhâm Thìn
Sau khi cúng ông bà , rước ông táo , đốt một ít giấy vàng bạc vừa đúng 12 giờ. Kế đến làm một tô miến măng gà, uống một ly nước dâu, ăn một khoanh bánh tét ngọt bà chị mới vừa biếu sáng nay, một trái hồng khô...no quá là no,
Vừa lúc ĐT chồng phone về hỏi "có gì vui không em", mình hát cải lương với ổng (dân miền tây) rằng là: - saigon vui nhưng vợ thì...người buồn thì cảnh có vui bao giờ :(

Nhắc tới cải lương tôi nhớ có nghe chuyện là có một chàng trai bắc yêu cô gái Nam (người miền tây An giang) mà cua mãi chưa được. Sau đó có người nói với chàng trai " muốn yêu được gái miền tây trước nhất là phải biết ca (nghe) cải lương". :D

Ngồi nhà xem ti vi hay ngồi trước bàn phím cho hết một ngày của năm củ. trong khi ngoài kia người và xe tấp nập, tiết trời buổi chiều man mát.. lý tưởng cho một cuộc dạo chơi. Tôi không bao giờ muốn bỏ lở một phút giây yêu thương ai đó, cũng như bỏ phí một ngày vô nghĩa, hoặc giả là buồn lơ vơ tự mình vẻ ra để mỗi mình buồn. Rồi thì đứng lên, tắt ti vi...tìm một bộ cánh trẻ trung bước ra ngoài. Hàng xóm bên kia nhà chở những chậu hoa mới mua về, hoa hướng dương vàng rực đẹp quá! Nhìn liền một dảy nhà đối diện người ta chưng hoa cúc nhiều hơn hết. Tôi đổi ý không chạy xe ra phố nữa, tôi sẻ làm một cuộc dạo xóm.
Khoan thai bước với một tâm hồn phơi phới mùa xuân...tôi thấy ai ở xóm tôi cũng đều tử tế dể mến làm sao. Với những câu chào hỏi chúc tết...với những câu bông đùa níu chân tôi ở lại trước thềm nhà họ lâu hơn. Ra đường ĐBP đường phố có vẻ im ắng..giờ chỉ thấy nhiều người ta chở hoa về nhà. Hoa sẻ rất rẻ vào giờ nầy cho đến tối. Vài giờ nữa thôi là hết ngày cuối cùng trong năm, thời khắc nầy tôi bổng ước thời gian đi chậm lại.... để chờ ...chờ tôi giử lại những gì vui tôi đã có, những gì buồn cho nó qua. Thơ thẩn chiều cuối năm với những bâng khâng nghỉ về một ngày mới đời sống con người có khởi sắc hơn không. Bổng có tiếng gọi " em..em" tôi quay đầu nhìn lại. À, anh CA khu vực khu phố tôi (đã hưu) đang ngoắc tôi. Anh tên Bảo, nhỏ hơn ĐT chồng 2 tuổi. Có một bàn nhậu hai người, một dỉa mắm tép, một dĩa chân gà phá lấu và hai lon bia. Tôi đến chào anh và người bạn của anh, sau vài câu hỏi thăm ĐT chồng và các con, anh đưa ly của anh và nói :
- anh mời em. Tôi cười từ chối. Anh nhất quyết không cho đi, đưa ly lên tay chỉ khoảng giữa ly
- Cắt nữa vầng trăng đi em! ( hahaha, biết thêm một cách mời uống bia 50% là cắt nữa vầng trăng). Nhìn anh đang vui, mời nhiệt tình quá, tôi nâng ly:
- Thay mặt anh H, Em sẻ cắt nữa nữa vâng trăng với anh. Người kia đưa tôi đôi đủa:
-mời chị nhấm thử một cái chân gà phá lấu vợ em làm, chị đừng lo về chuyện an toàn thực phẩm gì hết.
-Mèn ơi, ngon quá! anh ta nghe vậy cười khoái chí " món nầy của em là...không đụng hàng đó nha". Đang muốn đi thì một chiếc honda trờ tới dừng lại:- Ôi chị về ăn tết hả? ổng đâu chị?(anh cs khu vực) Chưa kịp trả lời anh Bảo đã nhanh nhẩu nói dùm. Anh khu vực ngồi xuống khui một lon đổ vào ly:
- năm mới chúc gia đình anh chị mạnh khỏe..vạn sự như ý....em xin mời chị cạn với em một ly.
Làm sao đây hả Đt chồng? Tôi nâng ly:
- chúc tất cả mọi người năm mới vui vẻ, và chị sẻ uống ly nầy với em và chỉ xin " cắt nữa vầng trăng" thôi nhé! tất cả cười phá ai cũng đều "cắt nữa vầng trăng". :cheer: Bắt tay từng người tôi ra về, mang theo hai cái "nữa vầng trăng" về nhà tôi cách đó 5 căn. Ngày hôm nay cũng lại vui... cuộc sống cho tôi những điều thú vị bất ngờ. Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là giao thừa rồi...Chúc ĐT chồng, hai con gái con rể 3 cháu ngoại năm mới mọi điều tốt lành....ơ mà tôi sỉn rồi hay sao ấy nhỉ...


Bo co bi viết ny