Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Tháng ba ngày về...



Ngoại đã về tới nhà bình an trong vòng tay thương yêu của xả và con cháu. Một chuyến bay dài một mình hơi bị cô đơn :(. Về đến phi trường Chicago check mail nhận được 4 lá thư vui nhất là  của một anh bạn nhìn đời bằng hai mảnh ve chai chúc B-DAY và một người bạn thân thuở thiếu thời. Người bạn thân bắt đầu tập tành liên lạc bằng thư điện tử đã nhanh chóng thành thạo viết cho ngoại rồi còn gửi ngay một bài hát "CHUYỆN". Thật là đúng lúc thèm "chuyện" ngoại mở nghe liền....nghe đi nghe lại 3 lần thấy thấm....bạn là người sâu sắc và rất tâm lý. Bạn gửi tặng bài hát nầy hay quá! điều ngộ nghỉnh...dể thương là  ngoại về saigon chuyến nầy được người ta tặng nhạc ở hộp thư, quán cafe, trong các buổi họp mặt v..v. Cứ nghe bài hát nào là tâm hồn cứ bay bay..

Đó là nhạc còn tin nhắn thì ôi thôi đủ ngôn từ để phải cười tủm tỉm, cười mắc cở, cười rồi muốn mắng yêu, cười tội nghiệp, cười khoái trá...Có một lời nhắn gửi qua trung gian " chúc đi đường bình an, hảy trở về sống yên vui và hạnh phúc với cái tổ kén của mình đi nhe" Có lẻ người ta thấy ngoại tung teng khắp nơi lúc nào cũng cười vui nên lo lắng khi trở về sẻ phải buồn vì nhớ saigon. Ngoại cũng nghỉ thế ở những ngày cuối khi mà nghỉ đến một ngày... vắng hẳn các tin nhắn trêu chọc nhau như hôm nào ngủ sớm thì:
- ngủ sớm vậy? ôm ai ngủ đó? hôm nào thức dậy quá trể thì:
- Đêm qua mần cái gì mà sáng ngủ dậy trể ..lề vậy

Nhất là buổi sáng lơ mơ trên giường đã có tin nhắn " cafe nghen ngoại", buổi trưa thì "ăn gì chưa? chưa thì ..ăn món huế (bánh canh, Hai lúa, Đất phương Nam v..v.....) đi ngoại". Tối thì " ngủ chưa? đang ở gần nhà nè, đi ăn khuya nghen"
Nhưng không như ngoại nghỉ đâu, về tới phi trường mê mãi xem báo trên phone ĐT chồng từ đàng xa đi tới không hay, cháu ngoại con rể gọi ngẩng đầu lên nhìn thấy ĐT tá cười hớn hở ngoại  phút chốc đã quên hết những cuộc vui ngày hôm nao. Chỉ mong về cái tổ kén của mình đánh một giấc ngủ thật dài. Và đã ngủ một giấc thật sâu không mộng mị ngon ơi là ngon lúc í mới thấy rằng: dù có đi đâu ở đâu vui đến cở nào đi chăng nữa, khi đã mệt nhoài cần một điểm tựa dể dựa thì cánh tay người thương là nơi chốn bình yên để mình tựa đầu. Lấy sự xa nhau đo lường nổi nhớ...Cho nên các bạn của mình ơi...hảy rong chơi một lúc nào đó như ngoại vậy đó..sẻ thấy được điều kỳ diệu của ánh nắng hoàng hôn hihihihi!

Ngoại bay ngày sinh nhật, về đến nhà có sẳn một cái bánh 5 cây nến. Cùng với 3 đứa cháu cưng hát Happy B-Day "tranh nhau" thổi nến ...Tháng ba là tháng con ong đi lấy mật... ơn má đã sinh con vào ngày đầu của tháng ba. Con sẻ chăm chỉ lấy mật về làm tổ....để cả nhà mình luôn ngọt ngào ấm áp. Hôm nay thời tiết 38 độ F = 3 độ C  ngoại  chưa quen giờ ngày thì ngủ đêm thức (trừ cái đêm đầu tiên) Giờ đây nhớ saigon buổi chiều nắng bắt đầu xuống thấp...cho đến khi nắng tắt dần thì ...ta lại cafe....eo ơi nhớ!
Photobucket



Photobucket


Photobucket