Mỗi
năm được về quê một lần vào cuối mùa hè, ở lại năm ngày được xem là
nhiều...luôn là buổi sáng đầu tiên đến nhà chị hai (hàng xóm củ)rồi ăn
sáng ở quán phở nhà chị. Cũng là để thăm lại ngôi nhà xưa củ bỏ trống.
Bây giờ um tùm cây cỏ dại, cây hoa giấy màu xác pháo của ngày xưa
..."mưa tháng sáu" của nhà tôi bị chặt trụi cành ,còn trơ cái thân cằn
cổi quấn túm vào nhau không biết khi nào cây chết. Người cháu(con anh
hai) bảo nó um tum quá sợ rắn rết nên chặt bớt đi. Giàn hoa quỳnh anh
kiêu hảnh che mát sân nhà ngày nào cũng đổ xập còn lại những cành non
sống sót bám được đâu thì bám để sinh tồn vậy mà cây vẫn cho hoa. Cuối
cùng cái mà tôi tìm là hàng rào bông bụp. Cây cho ra hoa màu đỏ tươi
giống như cái lồng đèn tôi chỉ gọi là hoa lồng đèn. Hàng rào cũng xơ xác
trụi lá, dây kẻm gai quấn vào thân nó làm hàng rào thay thế, cũng may
còn một cây nằm nép mình sau cửa rào sắt hoen rỉ. Nó từng là trụ cột cho
cánh cưa rào bằng tre do ba tôi tự làm, giờ đây nó còn sống sót chờ đợi
thể như biết có cô chủ bé nhỏ ngày nào trở về thăm nó. Ngày ấy nó cho
bông rất nhiều và bông lồng đèn đã bắt gặp cái hôn lén vội vàng của anh
xã, là cái hôn đầu tiên trên má phải của tôi lúc tiển anh buổi tối. Bởi
lần ấy anh đi công tác rất lâu. Lặng nhìn hoa, một cảm xúc dâng trào kỉ
niệm lẩn quất nơi đây, như có ai xui tôi nói ra điều tôi nghỉ, cháu gái
hỏi: rồi sáu thấy sao? tôi: thì bất ngờ, bên má nặng trịch mắc cở nhưng
rồi lại thinh thích...haha! Chụp vài pô hình cố giữ lại chút "tàn phai"... của một đời hoa đời cây..
Tháng tám/27/20018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét