Chiếc cầu là nơi hò hen của đôi ta
Đêm trăng sáng trên cầu em giặt áo
Đêm trăng sáng trên cầu anh thổi sáo
Nhịp cầu nối những bờ vui
***
***
Quê
tôi có chiếc cầu sắt, lót bằng gổ. Câu cầu quê tôi cũng nối hai bờ
vui. Cầu không dài lắm bên nầy hét to bên kia có thể nghe. Cây cầu bắc
qua con kinh nhỏ xinh xắn lấy nước từ dòng Tiền giang, dòng nước kinh
chảy nhẹ, hiền hòa làm cho thị trấn thêm thơ mộng hơn Cây cầu như là
điểm nhấn của thị trấn quê tôi, cho những kỷ niệm của biết bao người
đi xa, nhắc đến quê tôi, liên tưởng cầu sắt, không ai mà quên được. Các
anh chị lớn ở trang web trường tôi ít nhiều điều có kỷ niêm nơi cây
cầu sắt. Không thì cũng có kỷ niệm bờ bên nầy, bờ bên kia. Nhà bờ bên
nầy yêu người nhà bờ kia. Để rồi kiếm cớ ra sau ngồi giặt áo...Cây cầu
đưa những bước chân tôi qua chợ, gặp gở bạn bè, là điểm hẹn đi chơi.
Thời học
cấp hai, cả đám con gái bọn tôi trong đội văn nghệ trường, hằng đêm
gặp nhau tập múa hát. Đi chơi không được, chỉ có cớ duy nhất là "tập
múa" má mới duyệt. Tôi đi bộ một đoan ngắn tẹo, qua cầu quẹo phải đoạn
ngắn hơn nữa là đến nhà Thời Đại(nhà bạn điểm tập múa). Ở dốc cầu
bên nầy luôn có một đám con trai (nhà giàu, đẹp trai, học dở, viết chử
bự ) sorry! mấy
ảnh ngồi ngay đầu cầu đón mấy ẻm chỉ để nhìn, của ai nấy "địa" đố dám
gọi. Ngồi mấy giờ đồng hồ ngó lên sân thượng lầu ba xem mấy ẻm nhảy cà
tưng rầm rầm trên đó, rồi từng ẻm giải tán đi thẳng một đàng về nhà.
Khi cánh của sắt đóng lại biết không còn sót ẻm nào. Cả đám con trai
cũng " giải tán " nhà ai nấy về. Cây cầu sắt đầu bên nầy là chợ, bên kia
là trường học, Dinh quận v.v...Vì vậy mà cây cầu có biết bao nhiêu tà
áo nữ sinh sáng chiều lượn lờ qua cầu. Những cái đuôi đi theo tới đầu cầu buộc phải dừng lại vì nhà ẻm bên kia. Những buổi sáng tần ngần ở đầu bên nầy để lẻo đẻo theo chân ẻm đến trường.
Chẳng
phải chứng kiến cuộc vui không thôi. Cũng có chứng kiến nỗi buồn, như
những cuộc chia tay ở cây cầu. Tôi nhớ một buổi tối đi qua cầu, gặp
một thằng bạn ngồi trên thành cầu. Bạn gọi khẻ, tôi hỏi" ngồi ghê quá
đi, té sông bây giờ đó! "bạn dúi vào tay tôi một mẫu giấy học trò. Lần
đó bạn đi xa... Lần về quê thả bộ qua cây cầu giờ đã xây khác đi tí chút
. Chỉ thử tìm lại một chút gì ngày xưa. Kí ức đã hiên về, cười tủm tỉm
một mình...
Cây
cầu mộc mạc, gổ lát cầu gập ghềnh. Cây cầu mang bao điều thuận lợi cho
dân xứ tôi, niềm vui cùng nỗi buồn của mỗi con người đã đọng lại ở đó
.Cây cầu sắt ngày xưa vẫn luôn hằn trong ký ức, cho dù tôi đi đâu sống
nơi nào đó, các bạn ạ.
hoangguitar wrote on Jun 8, '09
Trên cầu nước đâu mà giặt áo em? Bên cầu thì được. Hà hà
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét