Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Cây cầu nối hai bờ vui.




Chiếc cầu là nơi hò hen của đôi ta
Đêm trăng sáng trên cầu em giặt áo
Đêm trăng sáng trên cầu anh thổi sáo
Nhịp cầu nối những bờ vui
***
Quê tôi có chiếc cầu sắt, lót bằng gổ. Câu cầu quê tôi cũng nối hai bờ vui. Cầu không dài lắm bên nầy hét to bên kia có thể nghe. Cây cầu bắc qua con kinh nhỏ xinh xắn lấy nước từ dòng Tiền giang, dòng nước kinh chảy nhẹ, hiền hòa làm cho thị trấn thêm thơ mộng hơn  Cây cầu như là điểm nhấn của thị trấn quê tôi, cho những kỷ  niệm của biết bao người đi xa, nhắc đến quê tôi, liên tưởng cầu sắt,  không ai mà quên được. Các anh chị lớn ở trang web trường tôi ít nhiều điều có kỷ niêm nơi cây cầu sắt. Không thì cũng có kỷ niệm bờ bên nầy, bờ bên kia. Nhà bờ bên nầy yêu người nhà bờ kia. Để rồi kiếm cớ ra sau ngồi giặt áo...Cây cầu đưa những bước chân tôi qua chợ, gặp gở bạn bè, là điểm hẹn đi chơi.
Thời học cấp hai, cả đám con gái bọn tôi trong đội văn nghệ trường, hằng đêm gặp nhau tập múa hát. Đi chơi không được, chỉ có cớ duy nhất là "tập múa" má mới duyệt. Tôi đi bộ một đoan ngắn tẹo, qua cầu quẹo phải đoạn ngắn hơn nữa là đến nhà Thời Đại(nhà bạn điểm tập múa). Ở dốc cầu bên nầy luôn có một đám con trai (nhà giàu, đẹp trai, học dở, viết chử bự ) sorry! mấy ảnh ngồi ngay đầu cầu đón mấy ẻm chỉ để nhìn, của ai nấy "địa" đố dám gọi. Ngồi mấy giờ đồng hồ ngó lên sân thượng lầu ba xem mấy ẻm nhảy cà tưng rầm rầm trên đó, rồi từng ẻm giải tán đi thẳng một đàng về nhà. Khi cánh của sắt đóng lại biết không còn sót ẻm nào. Cả đám con trai cũng " giải tán " nhà ai nấy về. Cây cầu sắt đầu bên nầy là chợ, bên kia là trường học, Dinh quận v.v...Vì vậy mà cây cầu có biết bao nhiêu tà áo nữ sinh sáng chiều  lượn lờ qua cầu. Những cái đuôi đi theo tới đầu cầu buộc phải dừng lại vì nhà ẻm bên kia. Những buổi sáng tần ngần ở đầu bên nầy để lẻo đẻo theo chân ẻm đến trường.
Chẳng phải chứng kiến cuộc vui không thôi. Cũng có chứng kiến  nỗi buồn, như những cuộc chia tay ở  cây cầu. Tôi nhớ một buổi tối đi qua cầu, gặp một thằng bạn ngồi trên thành cầu. Bạn gọi khẻ, tôi hỏi" ngồi ghê quá đi, té sông bây giờ đó! "bạn dúi vào tay tôi một mẫu giấy học trò. Lần đó bạn đi xa... Lần về quê thả bộ qua cây cầu giờ đã xây khác đi tí chút . Chỉ thử tìm lại một chút gì ngày xưa. Kí ức đã hiên về, cười tủm tỉm một mình...
 Cây cầu mộc mạc, gổ lát cầu gập ghềnh. Cây cầu mang bao điều thuận lợi cho dân xứ tôi, niềm vui cùng  nỗi buồn của mỗi con người đã đọng lại ở đó .Cây cầu sắt ngày xưa vẫn luôn hằn trong ký ức, cho dù  tôi đi đâu sống nơi nào đó, các bạn ạ.



minht wrote on Jun 8, '09
Luôn luôn là kỷ niệm khó mà quên.
hoangguitar wrote on Jun 8, '09
Trên cầu nước đâu mà giặt áo em? Bên cầu thì được. Hà hà
chuotem wrote on Jun 8, '09
lại tủm tỉm nhen, heheh... em sợ đi qua cầu lắm, vì hông bít bơi vả lại cầu bi giờ hông có như bài hát kia mà toàn là nơi " nhảy sông tự tử " hà chị , ớn lạnh!
mayvienxu wrote on Jun 9, '09
Anh bạn học trò đó, nhủ Mây nhắn mấy câu này cho Thanhthaoly nè:

Chân ai nhẹ bước qua cầu
Trời xanh xanh ngắt một màu yêu đương
Về thăm quê nhé em thương
Rộn lòng anh mỗi bước đường em qua
hle09 wrote on Jun 10, '09
Thằng bạn ngồi trên cầu chờ em đi qua để gởi gấm chút tình qua miếng giấy cuốn trọn trong lòng bàn tay phải không? đưa được "lời nhắn" chất chứa đầy tình tự đó chắc cũng ngầm nuôi dưởng mầm móng hy vọng...hehehe...cuối cùng thì nàng có hồi âm không vậy hả "bạn hiền"?

Đọc bài viết đầy nét thơ ngây trong sáng thấy thương quá đi, chợt nhớ đến mình lúc còn TH,cũng thả dê yêu một người con gái đẹp bắc kỳ Hà Nội chính cống, không biết viết thư tình mà cũng không dám thổ lộ tâm tình đành chép "sao y bản chánh" một là thư tình trong chuyện trinh thám rồi mượn cuốn sách của nàng bỏ lá thư tình lâm ly bi đát đó trã lại nàng, lòng dâng tràn hân hoan thơ thới với niềm hy vọng chan hoà chất ngất...rồi một ngày kia, nhận được "thư" nàng hồi âm, một miếng giấy gởi lại với giòng chữ.. Anh Hoàng, tôi coi anh như một người bạn vả lại tôi đã có...dừng mơ ước ảo huyền! Trời! cả một bầu trời đen tối sụp đỗ, thần tượng ước mơ tan tành theo mây khói...lam chiều, kết thúc cuộc tình trong mộng tưởng...hihih..mối tình đầu đơn phương của anh kết thúc bi thương đến thảm não vậy đó!
hothu wrote on Jun 10, '09, edited on Jun 10, '09
quê ch có cây cầu dzễ thương wa' hén....nhg mà eo ơi....saigon of saigon...hixhix...1 tỷ cây cầu dù là nhà em ở q1, q3, tòan trung tâm hong có fải wa cây cầu nào hết....nhg mà vẫn có nhiều lắm luôn nhg~ kỷ niệm...."con đường có lá me bay"....chứ hong có cây cầu dừa...hixhix..chắc fải viết 1 entry về "con đường... em đi" wa' ch ơi....mà wa nhà ch đọc thấy vui vui, thư giản chút....dạo này em mất ý tưởng để viết rùi ch iêu ơi...nên langthang xem ké thui hà....com linhtinh ch hong la hén...giờ em về đây...saigon bất chợt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét