for everyone |
Con
trai lửng thửng đi xuống dốc, nói là dốc chứ cái dốc thoai thoải dẫn
vào nhà con gái. Nhà hai đứa nó cùng chung một xóm. Con trai đi học về
phụ ba mẹ giao hàng, hở chút thời gian rảnh nó lửng thửng bằng qua đường
vào nhà con gái. Hình ảnh cao lêu nghêu đi lửng thửng lặp đi lặp lại
mỗi ngày, con gái quen mắt rồi. Nó tủm tỉm cười vì hôm nay nó muốn đòi
con trai làm cho nó một việc. Chuyện là nó thích ăn kẹo kéo, kẹo do
chính tay con trai kéo sợi nó khoái hơn. Nó đi nấu đường, khi đường tới
để vừa nguội con trai cầm cả cục đường to, quất lên cây đinh to, dài
10cm đóng trên cột nhà. Con trai kéo cục đường dài ra rồi khéo léo quất
lên cây đinh rồi lại kéo dài nữa. Một lúc cục đường khô cứng lại không
còn độ dẻo như lúc đầu. Con trai bẻ từng khúc ngắn, mập hay ốm tùy theo
con gái muốn.
Con gái nhìn con trai với ánh mắt trìu mến. Nó mến con trai vì bản tính hiền lành, dể bảo. Con gái thầm biết con trai thích nó nhưng không chịu nói. Con gái cũng không vừa, nó luôn vặn vẹo liếc mắt làm dáng với mấy người bạn của anh nó mỗi khi có mặt con trai. Có một hôm, anh nó nhậu với bạn, lúc đó con trai lửng thửng vô nhà được mời vào nhập bọn. Thỉnh thoảng con gái bị anh sai vặt chạy ra chạy vào. Con trai tỏ vẻ khó chịu khi con gái cười vui với tên nào. Con gái cố tình chọc tức như vậy để khêu khích buộc con trai nói lời con gái muốn nghe trước
Con trai đã dọa "ký đầu" con gá,i khi nó đứng sát bên thằng bạn say rựơu của anh nó. Bởi con trai sợ người ta "té" vào người con gái. Và cũng đến lúc con trai phải nói lời nó muốn nghe. Bởi con trai biết bạn của thằng anh con gái, không biết gì cớ làm sao trong buổi chiều nhậu quắc cần câu đó, nắm chặt lấy tay con gái áp vào mặt khóc huhu như cha chết . Con gái sợ không dám rút tay lại, khóc hồi lâu tưởng chừng như hết nước mắt, rồi anh ta lăn ra ngủ như chết tới ngày mai. Sáng ra hong nhớ gì cả. Chuyện đó con gái đem kể cho con trai nghe. Nhà con gái có nhiều bạn của anh trai tới chơi nghỉ lại nhà. Con trai lo lắng .... Và con trai cũng đã nói ra lời... trên trang giấy học trò. Mỗi ngày lửng thửng vào nhà nói chuyện trên trời dưới đất cùng anh chị em con gái, nhưng đôi mắt cứ tìm lấy mắt con gái. Con trai con gái không nhận diện ra tình yêu có trong nhau từ lâu, bởi quá thân quen của tình hàng xóm. Lời yêu viết ra muộn bởi hai đứa nhận ra nhau cũng muộn.
***
Chúa đã sắp đặt như thế! con trai nói với con gái sau mười lăm năm sau trở về quê hương. Vậy có phải chúa cũng sắp đặt cho cái đêm cuối cùng cha và con trai vào nhà xin phép cho gia đình mang con gái đi xa. Với lời hứa "chờ học xong mới cho cưới nhau" cha mẹ con gái không thể ưng ngay lời đề nghị đột ngột đó. Con trai ngồi quá nữa đêm cuối cùng cũng phải lầm lủi ra về với niềm hy vọng vào câu trả lời cho ngày mai con gái được theo nó đi xa.
Một dòng họ giàu có, theo đạo công giáo. Cả dòng họ huy động tất cả con trai trong họ phải đi xa. Đêm ấy thị trấn bị những trận pháo kích từ Campuchia của bon diệt chủng Pôn-Pốt (có phải chúa ...?). Đêm đó người người lo di tản.. Và từ cái đêm đó con trai và con gái không gặp nhau. Con gái sang ngang trong khi con trai còn ở đảo. Con gái sang ngang nhanh vậy? đó là câu hỏi của con trai sau 15 năm gặp lại. Con gái nói :- sợ ế ! hai đứa cùng cười phá lên thật vui.
-sao đi tu ? con gái hỏi con trai.
-chúa chọn ! con trai cười. Con gái và con trai cùng hiểu mọi điều do "chúa sắp đặt"
Con gái vẫn nhìn con trai ánh mắt trìu mến của ngày xưa. Con trai cũng thế ngây ngô hiền lành ghé vào tai con gái thì thầm:- có muốn nói gì hôn? Con gái lắc đầu. Con trai hỏi nữa con gái buộc phải nói " ngày xưa hai đứa mình đã quên hôn nhau" hai đứa cười thật to. Con gái kêu vị linh mục là anh bán kẹo kéo với biết bao điều ngày xưa cùng nhớ lại.
Ngày mai con trai trở về mỹ. Con gái không tiển. Con gái con trai đều hiểu mọi điều do chúa. Con gái con trai trong lòng không vướng mắc điều gì. Hẹn một ngày con gái con trai gặp nhau nơi xứ cờ hoa.
*** đang và đợi một ngày không xa.
Con gái nhìn con trai với ánh mắt trìu mến. Nó mến con trai vì bản tính hiền lành, dể bảo. Con gái thầm biết con trai thích nó nhưng không chịu nói. Con gái cũng không vừa, nó luôn vặn vẹo liếc mắt làm dáng với mấy người bạn của anh nó mỗi khi có mặt con trai. Có một hôm, anh nó nhậu với bạn, lúc đó con trai lửng thửng vô nhà được mời vào nhập bọn. Thỉnh thoảng con gái bị anh sai vặt chạy ra chạy vào. Con trai tỏ vẻ khó chịu khi con gái cười vui với tên nào. Con gái cố tình chọc tức như vậy để khêu khích buộc con trai nói lời con gái muốn nghe trước
Con trai đã dọa "ký đầu" con gá,i khi nó đứng sát bên thằng bạn say rựơu của anh nó. Bởi con trai sợ người ta "té" vào người con gái. Và cũng đến lúc con trai phải nói lời nó muốn nghe. Bởi con trai biết bạn của thằng anh con gái, không biết gì cớ làm sao trong buổi chiều nhậu quắc cần câu đó, nắm chặt lấy tay con gái áp vào mặt khóc huhu như cha chết . Con gái sợ không dám rút tay lại, khóc hồi lâu tưởng chừng như hết nước mắt, rồi anh ta lăn ra ngủ như chết tới ngày mai. Sáng ra hong nhớ gì cả. Chuyện đó con gái đem kể cho con trai nghe. Nhà con gái có nhiều bạn của anh trai tới chơi nghỉ lại nhà. Con trai lo lắng .... Và con trai cũng đã nói ra lời... trên trang giấy học trò. Mỗi ngày lửng thửng vào nhà nói chuyện trên trời dưới đất cùng anh chị em con gái, nhưng đôi mắt cứ tìm lấy mắt con gái. Con trai con gái không nhận diện ra tình yêu có trong nhau từ lâu, bởi quá thân quen của tình hàng xóm. Lời yêu viết ra muộn bởi hai đứa nhận ra nhau cũng muộn.
***
Chúa đã sắp đặt như thế! con trai nói với con gái sau mười lăm năm sau trở về quê hương. Vậy có phải chúa cũng sắp đặt cho cái đêm cuối cùng cha và con trai vào nhà xin phép cho gia đình mang con gái đi xa. Với lời hứa "chờ học xong mới cho cưới nhau" cha mẹ con gái không thể ưng ngay lời đề nghị đột ngột đó. Con trai ngồi quá nữa đêm cuối cùng cũng phải lầm lủi ra về với niềm hy vọng vào câu trả lời cho ngày mai con gái được theo nó đi xa.
Một dòng họ giàu có, theo đạo công giáo. Cả dòng họ huy động tất cả con trai trong họ phải đi xa. Đêm ấy thị trấn bị những trận pháo kích từ Campuchia của bon diệt chủng Pôn-Pốt (có phải chúa ...?). Đêm đó người người lo di tản.. Và từ cái đêm đó con trai và con gái không gặp nhau. Con gái sang ngang trong khi con trai còn ở đảo. Con gái sang ngang nhanh vậy? đó là câu hỏi của con trai sau 15 năm gặp lại. Con gái nói :- sợ ế ! hai đứa cùng cười phá lên thật vui.
-sao đi tu ? con gái hỏi con trai.
-chúa chọn ! con trai cười. Con gái và con trai cùng hiểu mọi điều do "chúa sắp đặt"
Con gái vẫn nhìn con trai ánh mắt trìu mến của ngày xưa. Con trai cũng thế ngây ngô hiền lành ghé vào tai con gái thì thầm:- có muốn nói gì hôn? Con gái lắc đầu. Con trai hỏi nữa con gái buộc phải nói " ngày xưa hai đứa mình đã quên hôn nhau" hai đứa cười thật to. Con gái kêu vị linh mục là anh bán kẹo kéo với biết bao điều ngày xưa cùng nhớ lại.
Ngày mai con trai trở về mỹ. Con gái không tiển. Con gái con trai đều hiểu mọi điều do chúa. Con gái con trai trong lòng không vướng mắc điều gì. Hẹn một ngày con gái con trai gặp nhau nơi xứ cờ hoa.
*** đang và đợi một ngày không xa.
sunwah1964 wrote on Jun 17, '09, edited on Jun 17, '09
Chị
viết entry này hay ghê đó , tự nhiên , ngây thơ quá . hi hi ... em chả
có cuộc tình nào trước hôn nhân chị à , ngay cả hôn nhân cũng do sự sắp
dặt của ng lớn . Tình yêu nảy sinh sau hôn nhân là ko có hồn nhiên vì nó
mang tính trách nhiệm , bổn phận và nhiều thứ khác cộng lại nữa . nhưng
hình như nó lại là tình cảm trưởng thành gọi là tình yêu cũng khô khan ,
ko ngây ngô , lãng mạn như chị .
|
kaylintavares wrote on Jun 20, '09
Wow, nghe chuyện tình này đã gì đâu ... vì rất lành mạnh .
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét