vài dòng chuyện CHÍCH chuyện HÍT |
Lại
chích ngừa...giờ thì không cần đến đợt chích ngừa như ngày xưa nữa. Mà
người ta sẻ chích ngừa dài dài....cho nhiều thứ cúm. Năm nay sang trời
tây tôi chích nhiều mủi thuốc kể cả thuốc ngừa. Mủi gần nhất là hôm qua
chích cho cúm heo. Mủi thuốc đó làm cho anh xã tôi ngầy ngật vào buổi
chiều. Còn tôi thì khỏe re vậy. Tôi so với xã là tôi bao giờ cũng khỏe
hơn ổng hết hihi! Buổi sáng con rể đưa đi sẳn tiện lôi cậu em trai đi
cho vui, nghe rủ đi chích ngừa thì ok, dăm phút sau gọi lại "thôi, không
chích đâu, tôi kỵ cái vụ chích choát gặp cây kim là tôi ớn.." con gái
mới nói rằng không chích thì hít nước thuốc...Có hai cái để chọn.
Cái thằng to xác mập béo thế mà chết nhát! tôi nhạo nó. Nó nhún nhún vai cười nhan nhở nói " đâu chỉ có mình tui, thiếu gì cha sợ kim tiêm". Còn tôi cái gì mà nhỏ vào mủi là tôi không thích đâu, chích một phát như kiến cắn là xong. Tới nơi tôi chọn chích còn nó chọn hít...
Nghỉ cũng hay nhỉ? ngày xửa ngày xưa sao người ta không nghỉ ra cái chuyện hít.. hít nầy thì đở cho bọn con nít tụi tôi biết bao nhiêu.
Đầu tháng 11 tôi còn ở Canada người dân cũng đang được chích ngừa. Vì thuốc chưa có nhiều nên ưu tiên chích cho các y bác sỉ bệnh viện trước sau đó mới tới dân. Lại nghỉ tới VN thuốc men thế nào, có đủ thuốc cho dân không nữa. Chích ngừa rồi thì yên tâm nhiều lắm! bây giờ có nhiều virus lạ quá đi. Hết cúm gà rồi lại cúm heo không biết bao giờ tới cúm vịt nữa đây. Cúm gì thì cúm mong đừng có cúm vịt. Để mấy con vịt cạp cạp cho vui. Trời tây lạnh quá chừng, bầu trời ảm đạm xám xịt mà còn mưa nữa. Tôi bước xuống xe đi như con cúm núm, bởi lạnh quá đi. Lúc nầy tôi đây càng làm tôi nhớ saigon nắng ấm...Chậc châc! tôi lạc đề rồi. Nói chuyện chích chuyện hít mà đem lôi cái niềm nhớ ra đây. Tạm biệt ở đây,có tí rảnh tôi sẻ trở lại .
Cái thằng to xác mập béo thế mà chết nhát! tôi nhạo nó. Nó nhún nhún vai cười nhan nhở nói " đâu chỉ có mình tui, thiếu gì cha sợ kim tiêm". Còn tôi cái gì mà nhỏ vào mủi là tôi không thích đâu, chích một phát như kiến cắn là xong. Tới nơi tôi chọn chích còn nó chọn hít...
Nghỉ cũng hay nhỉ? ngày xửa ngày xưa sao người ta không nghỉ ra cái chuyện hít.. hít nầy thì đở cho bọn con nít tụi tôi biết bao nhiêu.
Đầu tháng 11 tôi còn ở Canada người dân cũng đang được chích ngừa. Vì thuốc chưa có nhiều nên ưu tiên chích cho các y bác sỉ bệnh viện trước sau đó mới tới dân. Lại nghỉ tới VN thuốc men thế nào, có đủ thuốc cho dân không nữa. Chích ngừa rồi thì yên tâm nhiều lắm! bây giờ có nhiều virus lạ quá đi. Hết cúm gà rồi lại cúm heo không biết bao giờ tới cúm vịt nữa đây. Cúm gì thì cúm mong đừng có cúm vịt. Để mấy con vịt cạp cạp cho vui. Trời tây lạnh quá chừng, bầu trời ảm đạm xám xịt mà còn mưa nữa. Tôi bước xuống xe đi như con cúm núm, bởi lạnh quá đi. Lúc nầy tôi đây càng làm tôi nhớ saigon nắng ấm...Chậc châc! tôi lạc đề rồi. Nói chuyện chích chuyện hít mà đem lôi cái niềm nhớ ra đây. Tạm biệt ở đây,có tí rảnh tôi sẻ trở lại .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét