Sau khi lên hàng bốn mí năm nào cũng chê:
-hình năm nay không đẹp, mình trông già quá!
Sang năm tới cũng vị trí cũ hằng năm chụp vài pô.Chờ lấy hình lại trề môi:
- Hình năm nay không đẹp, mình trông héo quá! năm rồi còn được hơn năm nay
Sang năm....lấy hình....mình không đẹp... trông mình ghê quá! năm trước đã xấu mà năm nay còn xấu hơn. Rồi mỗi năm thấy tôi già hơn chút qua môi tấm ảnh ngày mùng một từng năm trôi qua. Tôi đã hiểu thời gian trừ dần tuổi trẻ cộng thêm tuổi già.
Mới đây nhìn tấm ảnh chụp gần, đuôi mắt có vết chân chim se sẻ, hai con hẻm nhỏ ở khóe miệng...
Rồi lôi mấy tấm ảnh lúc 17 bẻ gảy sừng trâu ra đọ với bức ảnh già mà ham vui ,thật quá khác.
Đang mơ màng nhớ lại cái thời xuân sắc thì bổng giật bắn người
- Tiếc cái gì mà tiếc! làm bà ngoại rồi còn gì .
Thì ra ông ngoại chọc quê bà ngoại. Dể quê thiệt!
Thế đấy! chạy trời không khỏi nắng pà con ơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét