Xin tặng cô em Vịt Dzời Hoàng Bang Chủ Thanhthao Chiếc áo dài ngày nào quấn quít chân em Để giấc mơ xưa được say mềm Để gió chập chờn đưa giáng ngọc Để gót hồng nhẹ bước chân chim Và bây giờ em đã thành người lớn Dáng thơ xưa em mặn mà hơn Bài vở em bỏ quên đầu ngỏ Để khoát vào áo mẹ quê hương! Ừ! Xin chúc em mộng đã thành toàn Cho dẫu đời có lắm đa đoan Em vẫn không quên đời con gái Thương quê mình và yêu mẹ Việt Nam!
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét