Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

chuyện về cái hun,

May 4, '09 4:34 PM

  
Thà hôn em một lần rồi bị tát,
 Còn hơn cả đời nhìn thằng khác hôn em.

tôi sẻ sửa lại một chút như sau : - thà hôn em một lần rồi bị té…
 Nghe câu nói dí dởm đó, khiến xui tôi "quay về kỷ niệm lúc còn học sinh" là tôi đây nhớ một thằng bạn chung xóm, hồi nhỏ học chung mẫu giáo nhà thờ. Hai đứa đi học về nhà chơi chung xưng hô mầy tao với  nhau. lên cấp hai học chung trường chung lớp, khác buổi nhưng mà cùng chổ ngồi ở năm lớp 8. Lên cấp 3 hai đứa cảm thấy thời gian bên nhau bao nhiêu cũng thấy ngắn, (thế là thích nhau chứ gì nữa).
Vậy đó    "bổng nhiên mà họ lớn,

               Tuổi hai mươi đến có ai ngờ
                Một hôm trận gió tình yêu lại
                Đứng ngẫn trông vời áo tiểu thư"

 Cái từ yêu thiệt là khó nói với hai đứa, thế là nghỉ ra việc viết thư cho nhau mỗi ngày để nói ( mà chử yêu hong nói toàn nói bâng nói quơ) ngoài giờ học trong trường thì  thằng bạn đó tranh thủ đã qua nhà chơi với hai anh trai của tôi. Gặp nhau mỗi ngày vậy đó hong mở miệng ra nói mà cứ viết thư rủ đi học chung, đi ăn kem .
 Bây giờ tới cái cách xưng hô như thế nào mới khó nè! Hắn năn nỉ tôi gọi hắn bằng..anh. Trời ơi! hồi nhỏ "mầy tao" lớn chút xưng tên với nhau quen rồi không thể gọi được "mầy" ơi, bạn bè nó cười rồi người khác biết thì sao? Tôi vắt óc mới tìm ra một "từ" thay thế tiếng anh. Vậy là mỗi lá thư hằng ngày gửi nhau gọi nhau như vậy đó. Hắn vui cả ngày khi tôi gọi khe khẻ cái từ đó trong trường,  cái từ đó như viên vitamin cho hắn vậy.
Trường học sát bên nhà thờ Tin lành (hắn đạo Tin Lành), giờ nghỉ học sinh hay qua đó chơi, một  bửa nọ tôi được nghỉ một tiết học giửa rủ nhau qua nhà thờ của hắn. Tôi đứng ẹo ẹo dựa cái cây làm dáng tay thì" quấn quít  vân vê tà áo"(Chắc lúc ấy dể thương lắm í) nên hắn “động lòng” Hắn ngồi trên chiếc xe đạp mini tựa cái cây, hắn phải lấy hết dũng khí để xin một cái “hun”. Tôi thấy rộn ràng trong bụng làm sao, tim thì đánh phình phịch. Làm thinh đồng nghĩa với đồng ý. Hắn đưa cái mặt qua .Trong giây phút gần kề tôi thấy sợ, bèn né sang thì hắn mất trớn té nhào khỏi xe rớt lăn quay dưới  đất. Hắn đỏ mặt giân dử, phủi quần áo lấm lem nhìn tôi với đôi mắt mang hình viên đạn, hắn liền "xe đạp ơi" ra khỏi Tin lành bỏ tôi lại với cái sự hoang mang lẫn hối hận. Vậy đó, sau buổi học hắn lại lửng thửng vào nhà tôi như một thói quen, với lấy cây đàn ghi-ta dựng ở góc, một mình ngồi đàn, còn tôi quét nhà học bài, làm gì thì làm. Không ai dám nhắc tới.  Thích nhau chưa đủ lâu thì bạn đi xa… xa lắm !
Mấy mươi năm rồi biết bạn ở đó khỏe mạnh, bạn cũng biết tôi mạnh phẻ Gần đây có người bạn gởi địa chỉ mail của tôi cho bạn ấy nhưng không thấy liên lạc. Nhưng chợt nhớ ra, tôi tạo một cái khác có cái ‘từ’ ngày xưa của hai đứa thì lập tức bạn ấy trả lời. Và giờ đây  thường  liên lạc nhau bằng những cánh thư …điện tử. Bây giờ có thể nhắc lại chuyện xưa thoải mái rồi, nhưng cũng tiếc cái hun đó lắm cơ ! haha! sao tôi ngu gì mà ngu dử vậy?  Tôi luôn khắc ghi kỹ niệm đẹp thời áo trắng của mình đó. Ai cũng có kỷ niệm dể thương của riêng mình phải không?

1 nhận xét:


  1. hothu wrote on May 4, '09
    aicũng có kỷ niệm thời áo trắng...bạn có mình cũng có...nhưng mình hong dám viết ra đâu...chỉ cất nơi rất riêng tư , là vì nó đã trở thành thiêng liêng mất rùi....ng ấy of bạn xa lắm...nhưng vẫn còn quay về bằng những cánh thư điện tử...còn tôi...chưa 1 nụ hôn...nhg kỷ niệm chất ngất....và ng ấy đã mãi mãi ko quay về....ra đi ko để lại gì, giữa lòng biển khơi...chỉ để lại trong tôi chút tình vụn dại ngày xưa ấy...."nước mùa Thu" of mình... ng ấy vẫn hay gọi tôi như thế, mỗi khi 2 đứa bên nhau làm bài tóan...dù ng ta học rất giỏi, nhưng mình môn tóan cũng có thua ai...hihi...dzậy vẫn fụ đạo mới ghê....bỗng dưng nhớ...tự dưng thấy bùn...tại nhỏ đó...làm ng ta nhớ...saigon mưa....

    kgiaoru wrote on May 4, '09
    hehehe, đúng là kỷ niemẹ chị nhỉ, nhưng cái quý là đến giờ vẫn liên lạc với nhau, cái này mới đáng trân trọng

    quangdong wrote on May 4, '09
    Kỷ niệm là cái nên gìn giữ!

    chuotem wrote on May 4, '09
    trời, chị đừng cho ox đọc blog nhe, mắc công ghen ! hí hí

    sunwah1964 wrote on May 4, '09
    Chị sướng thật , có kỷ niệm tình yêu đầu tiên . Em thì ko có vì cha mẹ đặt đâu ngồi đó . Đi ra khỏi nhà là phải xin phép và được chăm sóc kỷ luật nghiêm minh . Dễ mà được yêu . Giờ đây nếu nói về kỷ niệm , tình yêu đầu tiên là ox thân thương .

    tinhtri wrote on May 7, '09
    Kỷ niệm này rất dễ thương và vui. Chị ơi, nhắc tới cú té để đời ấy, anh ấy bây giờ nói sao ạ?

    Trả lờiXóa