Sắc màu.. | for everyone |
Những năm tiểu học màu đỏ tôi ưng nhất, 2 cái dây nơ đỏ cho hai bím tóc để dành cho những lúc trọng đại ngoài ra mỗi màu áo phải đi kèm với nơ cùng màu do chính vải áo đó.
Lên cấp hai tôi chuyển sang tông màu hồng cánh sen, màu xác pháo. Chị tôi là thợ may nên tôi được chị tẩn mẫn may cho những bộ cánh thật dể thương, luôn có ren, hay nơ cột trên áo, có những kiểu tôi tự chế tự nghỉ ra hổng giống ai( ngày đó chưa biết từ đụng hàng đâu ah), ngày ấy để cho dể hình dung ra Tl tôi, có người đã đặt tôi là Thảo “nơ” khi họ mô tả nhân dáng của tôi hi hi! Lúc nầy đây tôi cũng biết liếc ngang liếc dọc khi thấy mấy thằng con trai cùng trường rồi đấy!Lớn hơn là khi lên cấp ba, tôi mộng mơ rồi yêu thơ, tôi thích bốn câu thơ:
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
Nàng áo trắng anh yêu hoa ngoc nữ
Áo tím buồn anh yêu cả mùa thu
Tôi yêu màu xanh của lá, màu hy vọng, màu của tuổi trẻ Yêu màu vàng của hoa cúc rực rở, mà không chói lòa. Ngày ấy nghe nói màu tím buồn, tuyệt vọng tôi sợ những gì buồn đau nên chưa để mắt tới nó, Tôi luôn rực rở trong những sắc màu ở tuổi ngọc ngà. Giờ đây tôi vẫn thế mà còn yêu thêm tất cả sắc màu trên cỏi đời nầy,không kén chọn. Trong đó có cả màu trong suốt như pha lê mà tôi đã sở hửu đó là màu hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét